Dao động ngẫu nhiên, hơi kỹ thuật nhưng là một chỉ báo tài chính rất thú vị. Công cụ này được phát triển bởi George Lane vào những năm 1950, so sánh giá đóng cửa của một tài sản với khoảng giá trong một khoảng thời gian nhất định. Ở đây, ý tưởng chính là giá đóng cửa gần với mức cao trong một xu hướng tăng và gần với mức thấp trong một xu hướng giảm.
Chỉ báo này thực chất bao gồm hai đường: %K và %D. %K được biết đến như là đường chính, trong khi %D là trung bình động của %K. Dao động ngẫu nhiên sản sinh ra một giá trị nằm trong khoảng từ 0 đến 100; từ 80 trở lên được coi là mua quá mức, tức là cơ hội bán tiềm năng, còn dưới 20 thì là bán quá mức, tức là cơ hội mua tiềm năng. Các giao điểm của %K và %D có thể được coi là tín hiệu đảo chiều xu hướng.
Một chi tiết khác trong hoạt động của bộ dao động là sự phân kỳ, tức là sự không tương thích. Khi giá tạo ra một đỉnh mới mà bộ dao động không làm được điều đó thì đó là tín hiệu giảm, và khi giá tạo ra đáy mà bộ dao động không làm được điều đó thì đó là tín hiệu tăng. Phần tính toán dựa trên công thức của %K: (Giá Đóng Cửa − Giá Thấp Nhất) / (Giá Cao Nhất – Giá Thấp Nhất) * 100. Sau đó, %D được tính bằng cách lấy trung bình động của %K và hoàn thành với việc chọn khoảng thời gian phù hợp; thường thì 14 kỳ được ưa chuộng.
Chắc chắn rằng như mọi thứ khác, Dao động ngẫu nhiên cũng có những lợi ích và bất lợi. Chỉ số này đơn giản, khả thi và hiệu quả trong việc xác định các vùng mua/bán quá mức, nhưng có thể đưa ra tín hiệu sai khi sử dụng trên các thị trường bên hoặc một mình.
Về các lĩnh vực ứng dụng: Dao động ngẫu nhiên đặc biệt phổ biến trong các thị trường biến động như cổ phiếu, cặp tiền tệ, hàng hóa và tiền điện tử. Các chiến lược cơ bản bao gồm theo dõi các điểm giao nhau của các đường %K và %D, giao dịch tại các ngưỡng quá mua/bán và đánh giá sự khác biệt giữa giá và dao động thông qua chiến lược phân kỳ.
Vậy nên, chỉ báo này là một công cụ đáng chú ý cho bất kỳ ai quan tâm đến các tài sản tài chính. Tất nhiên, có thể quan trọng để hỗ trợ bằng các chỉ báo khác. Bạn có sử dụng các chỉ báo như vậy không, hoặc có nghĩ đến việc thử nghiệm không? Chia sẻ ý kiến của bạn, tôi rất tò mò! 😊
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Dao động ngẫu nhiên, hơi kỹ thuật nhưng là một chỉ báo tài chính rất thú vị. Công cụ này được phát triển bởi George Lane vào những năm 1950, so sánh giá đóng cửa của một tài sản với khoảng giá trong một khoảng thời gian nhất định. Ở đây, ý tưởng chính là giá đóng cửa gần với mức cao trong một xu hướng tăng và gần với mức thấp trong một xu hướng giảm.
Chỉ báo này thực chất bao gồm hai đường: %K và %D. %K được biết đến như là đường chính, trong khi %D là trung bình động của %K. Dao động ngẫu nhiên sản sinh ra một giá trị nằm trong khoảng từ 0 đến 100; từ 80 trở lên được coi là mua quá mức, tức là cơ hội bán tiềm năng, còn dưới 20 thì là bán quá mức, tức là cơ hội mua tiềm năng. Các giao điểm của %K và %D có thể được coi là tín hiệu đảo chiều xu hướng.
Một chi tiết khác trong hoạt động của bộ dao động là sự phân kỳ, tức là sự không tương thích. Khi giá tạo ra một đỉnh mới mà bộ dao động không làm được điều đó thì đó là tín hiệu giảm, và khi giá tạo ra đáy mà bộ dao động không làm được điều đó thì đó là tín hiệu tăng. Phần tính toán dựa trên công thức của %K: (Giá Đóng Cửa − Giá Thấp Nhất) / (Giá Cao Nhất – Giá Thấp Nhất) * 100. Sau đó, %D được tính bằng cách lấy trung bình động của %K và hoàn thành với việc chọn khoảng thời gian phù hợp; thường thì 14 kỳ được ưa chuộng.
Chắc chắn rằng như mọi thứ khác, Dao động ngẫu nhiên cũng có những lợi ích và bất lợi. Chỉ số này đơn giản, khả thi và hiệu quả trong việc xác định các vùng mua/bán quá mức, nhưng có thể đưa ra tín hiệu sai khi sử dụng trên các thị trường bên hoặc một mình.
Về các lĩnh vực ứng dụng: Dao động ngẫu nhiên đặc biệt phổ biến trong các thị trường biến động như cổ phiếu, cặp tiền tệ, hàng hóa và tiền điện tử. Các chiến lược cơ bản bao gồm theo dõi các điểm giao nhau của các đường %K và %D, giao dịch tại các ngưỡng quá mua/bán và đánh giá sự khác biệt giữa giá và dao động thông qua chiến lược phân kỳ.
Vậy nên, chỉ báo này là một công cụ đáng chú ý cho bất kỳ ai quan tâm đến các tài sản tài chính. Tất nhiên, có thể quan trọng để hỗ trợ bằng các chỉ báo khác. Bạn có sử dụng các chỉ báo như vậy không, hoặc có nghĩ đến việc thử nghiệm không? Chia sẻ ý kiến của bạn, tôi rất tò mò! 😊