Suýt quên mất việc lớn nhất hôm nay, may mà chưa qua 12 giờ.
Hôm nay là kỷ niệm 88 năm ngày "Sự kiện 7 tháng 7", chúng ta lấy đây làm bài học, chỉ để tưởng nhớ!
Dưới đây là thông tin chi tiết về toàn bộ quá trình tôi đã truy vấn bằng AI:
Sự kiện Bảy Bảy, còn được gọi là sự kiện cầu Lư Câu, xảy ra vào ngày 7 tháng 7 năm 1937, đánh dấu sự khởi đầu của cuộc chiến tranh xâm lược toàn diện của chủ nghĩa đế quốc Nhật Bản đối với Trung Quốc, cũng là khởi đầu của cuộc kháng chiến toàn dân của Trung Quốc. Diễn biến tổng thể như sau:
• Quân Nhật khiêu khích:
Vào sáng ngày 7 tháng 7 năm 1937, quân Nhật đã tiến hành tập trận tại khu vực phía bắc cầu Lugou. Vào buổi chiều, tiểu đội thứ tám của đội ba quân Nhật, dưới sự chỉ huy của đội trưởng Shimizu Setsurou, đã đến gần đền Long Vương nằm ở phía tây bắc cầu Lugou, tuyên bố rằng họ đang tiến hành tập trận vào ban đêm.
19 giờ 30 phút, quân Nhật bắt đầu diễn tập. 22 giờ 40 phút, tiếng súng vang lên từ hướng quân Nhật diễn tập ở đông bắc thành Vạn Bình. Sau đó, quân Nhật thông báo một binh sĩ mất tích, yêu cầu vào thành Vạn Bình để tìm kiếm, nhưng bị lực lượng phòng thủ Trung Quốc từ chối, quân Nhật liền bao vây thành Vạn Bình.
Vào lúc 12 giờ đêm, phía Nhật Bản đã đề xuất thương lượng với Ủy ban Chính quyền Giám sát về "Vụ mất tích của lính Nhật", yêu cầu được vào thành phố để tìm kiếm, nhưng Qin Dechun, khi đó là Phó Tư lệnh quân đội số 29 kiêm Thị trưởng Bắc Bình, đã từ chối, nhưng nói rằng có thể giúp tìm kiếm sau khi trời sáng.
Thực tế, những binh sĩ Nhật Bản được gọi là "mất tích" rất nhanh đã trở lại đội ngũ, nhưng quân Nhật vẫn kiên quyết vào thành phố tìm kiếm.
• Lửa chiến tranh bùng lên:
Vào lúc 2 giờ sáng ngày 8 tháng 7, quân Nhật đã tăng cường sự bố trí lực lượng ở khu vực cầu Lugou. Vào lúc 2 giờ 3 phút, quân Nhật chiếm giữ điểm cao Sa Cang bên ngoài thành Vạn Bình.
Lúc 3 giờ, đại diện Trung Quốc đến Bộ Tình báo Nhật Bản ở Bắc Bình để tiến hành đàm phán; khoảng 4 giờ, đại diện của Trung Quốc và Nhật Bản vào thành Vạn Bình để đàm phán. Đồng thời, Tư lệnh quân đội Nhật Bản Tada Tadaichi đã ra lệnh tấn công.
Vào lúc 5 giờ, quân Nhật lại phát động tấn công vào thành Vạn Bình, cuộc đàm phán bị gián đoạn, lực lượng bảo vệ thành lập tức phản công, sau một giờ giao tranh, quân Nhật không thể tiến thêm. Đại diện đàm phán của phía Nhật cầm cờ trắng lên tường thành Vạn Bình, quân Nhật nhân cơ hội này ngừng bắn, hai bên lại bắt đầu đàm phán.
• Chiến đấu liên tục:
Vào lúc 7 giờ 30 phút ngày 8 tháng 7, Bộ Tư lệnh Quân đội Đồn trú Bắc Trung Quốc ra lệnh cho các lực lượng đóng tại Thiên Tân chuẩn bị xuất kích. Đến 9 giờ 30 phút, phía Nhật Bản lại tấn công thành Vạn Bình và cầu Lư Câu, quân đội Trung Quốc do Kim Chấn Trung chỉ huy phản công, đánh bại quân Nhật và thu hồi đoạn phía đông cầu đường sắt.
Vào lúc 16 giờ, phía Nhật Bản yêu cầu đại diện Trung Quốc ra khỏi thành phố để đàm phán, nhưng bị từ chối. Vào lúc 17 giờ, phía Nhật Bản đưa ra tối hậu thư cuối cùng, yêu cầu quân đội Trung Quốc rút lui trong thời gian quy định.
Quân Nhật Bản không nhận được phản hồi thỏa đáng đã pháo kích thành phố Wanping vào lúc 18 giờ 5 phút, trận chiến kéo dài hơn 3 giờ, văn phòng ủy viên và một số lượng lớn nhà dân bị phá hủy. Đội đại đao của quân đội 29 đã tấn công đền Long Vương, chiếm lại vị trí và đẩy lùi cuộc tấn công của xe tăng Nhật Bản.
• Cuộc chiến mở rộng:
Vào ngày 9 tháng 7, quân đội Trung Quốc đã tái chiếm cầu đường sắt, khôi phục quyền kiểm soát bờ đông sông Vĩnh Định. Quân Nhật thấy tình hình không thuận lợi, đã đạt được thỏa thuận ngừng bắn với chính quyền Bắc Bình.
Sau khi quân tiếp viện đến, quân Nhật đã tấn công thành Vạn Bình vào ngày 11, mở rộng chiến sự và tiếp tục tăng cường quân số. Vào ngày 26 tháng 7, quân Nhật đã chiếm đóng Lang Phường và gây ra sự kiện Quảng An Môn.
Vào ngày 28, quân đội Nhật Bản tập trung lực lượng tấn công vào Nam Viên, vào ngày 29 chiếm đóng Bắc Bình. Quân đội Trung Quốc vì thương vong quá nặng, vào ngày 30 đã từ bỏ Thiên Tân.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Suýt quên mất việc lớn nhất hôm nay, may mà chưa qua 12 giờ.
Hôm nay là kỷ niệm 88 năm ngày "Sự kiện 7 tháng 7", chúng ta lấy đây làm bài học, chỉ để tưởng nhớ!
Dưới đây là thông tin chi tiết về toàn bộ quá trình tôi đã truy vấn bằng AI:
Sự kiện Bảy Bảy, còn được gọi là sự kiện cầu Lư Câu, xảy ra vào ngày 7 tháng 7 năm 1937, đánh dấu sự khởi đầu của cuộc chiến tranh xâm lược toàn diện của chủ nghĩa đế quốc Nhật Bản đối với Trung Quốc, cũng là khởi đầu của cuộc kháng chiến toàn dân của Trung Quốc. Diễn biến tổng thể như sau:
• Quân Nhật khiêu khích:
Vào sáng ngày 7 tháng 7 năm 1937, quân Nhật đã tiến hành tập trận tại khu vực phía bắc cầu Lugou. Vào buổi chiều, tiểu đội thứ tám của đội ba quân Nhật, dưới sự chỉ huy của đội trưởng Shimizu Setsurou, đã đến gần đền Long Vương nằm ở phía tây bắc cầu Lugou, tuyên bố rằng họ đang tiến hành tập trận vào ban đêm.
19 giờ 30 phút, quân Nhật bắt đầu diễn tập. 22 giờ 40 phút, tiếng súng vang lên từ hướng quân Nhật diễn tập ở đông bắc thành Vạn Bình. Sau đó, quân Nhật thông báo một binh sĩ mất tích, yêu cầu vào thành Vạn Bình để tìm kiếm, nhưng bị lực lượng phòng thủ Trung Quốc từ chối, quân Nhật liền bao vây thành Vạn Bình.
Vào lúc 12 giờ đêm, phía Nhật Bản đã đề xuất thương lượng với Ủy ban Chính quyền Giám sát về "Vụ mất tích của lính Nhật", yêu cầu được vào thành phố để tìm kiếm, nhưng Qin Dechun, khi đó là Phó Tư lệnh quân đội số 29 kiêm Thị trưởng Bắc Bình, đã từ chối, nhưng nói rằng có thể giúp tìm kiếm sau khi trời sáng.
Thực tế, những binh sĩ Nhật Bản được gọi là "mất tích" rất nhanh đã trở lại đội ngũ, nhưng quân Nhật vẫn kiên quyết vào thành phố tìm kiếm.
• Lửa chiến tranh bùng lên:
Vào lúc 2 giờ sáng ngày 8 tháng 7, quân Nhật đã tăng cường sự bố trí lực lượng ở khu vực cầu Lugou. Vào lúc 2 giờ 3 phút, quân Nhật chiếm giữ điểm cao Sa Cang bên ngoài thành Vạn Bình.
Lúc 3 giờ, đại diện Trung Quốc đến Bộ Tình báo Nhật Bản ở Bắc Bình để tiến hành đàm phán; khoảng 4 giờ, đại diện của Trung Quốc và Nhật Bản vào thành Vạn Bình để đàm phán. Đồng thời, Tư lệnh quân đội Nhật Bản Tada Tadaichi đã ra lệnh tấn công.
Vào lúc 5 giờ, quân Nhật lại phát động tấn công vào thành Vạn Bình, cuộc đàm phán bị gián đoạn, lực lượng bảo vệ thành lập tức phản công, sau một giờ giao tranh, quân Nhật không thể tiến thêm. Đại diện đàm phán của phía Nhật cầm cờ trắng lên tường thành Vạn Bình, quân Nhật nhân cơ hội này ngừng bắn, hai bên lại bắt đầu đàm phán.
• Chiến đấu liên tục:
Vào lúc 7 giờ 30 phút ngày 8 tháng 7, Bộ Tư lệnh Quân đội Đồn trú Bắc Trung Quốc ra lệnh cho các lực lượng đóng tại Thiên Tân chuẩn bị xuất kích. Đến 9 giờ 30 phút, phía Nhật Bản lại tấn công thành Vạn Bình và cầu Lư Câu, quân đội Trung Quốc do Kim Chấn Trung chỉ huy phản công, đánh bại quân Nhật và thu hồi đoạn phía đông cầu đường sắt.
Vào lúc 16 giờ, phía Nhật Bản yêu cầu đại diện Trung Quốc ra khỏi thành phố để đàm phán, nhưng bị từ chối. Vào lúc 17 giờ, phía Nhật Bản đưa ra tối hậu thư cuối cùng, yêu cầu quân đội Trung Quốc rút lui trong thời gian quy định.
Quân Nhật Bản không nhận được phản hồi thỏa đáng đã pháo kích thành phố Wanping vào lúc 18 giờ 5 phút, trận chiến kéo dài hơn 3 giờ, văn phòng ủy viên và một số lượng lớn nhà dân bị phá hủy. Đội đại đao của quân đội 29 đã tấn công đền Long Vương, chiếm lại vị trí và đẩy lùi cuộc tấn công của xe tăng Nhật Bản.
• Cuộc chiến mở rộng:
Vào ngày 9 tháng 7, quân đội Trung Quốc đã tái chiếm cầu đường sắt, khôi phục quyền kiểm soát bờ đông sông Vĩnh Định. Quân Nhật thấy tình hình không thuận lợi, đã đạt được thỏa thuận ngừng bắn với chính quyền Bắc Bình.
Sau khi quân tiếp viện đến, quân Nhật đã tấn công thành Vạn Bình vào ngày 11, mở rộng chiến sự và tiếp tục tăng cường quân số. Vào ngày 26 tháng 7, quân Nhật đã chiếm đóng Lang Phường và gây ra sự kiện Quảng An Môn.
Vào ngày 28, quân đội Nhật Bản tập trung lực lượng tấn công vào Nam Viên, vào ngày 29 chiếm đóng Bắc Bình. Quân đội Trung Quốc vì thương vong quá nặng, vào ngày 30 đã từ bỏ Thiên Tân.